Trong lớp mọi người tập trung rất đông Thanh Huyền kéo cô luồn vào chỗ đám đông. Ở cuối lớp Mạc Uyên đang đứng như chờ ai đo thấy Thiên Băng cô ta liền tiến về phía cô, Thiên Băng bị Mạc Uyên tát trước mặt mọi người ai cũng rất ngạc nhiên cả cô cũng vậy.
– "Cô làm trò gì vậy" Thanh Huyền đấy mạnh Mạc Uyên khiến cô ta loạng choạng ngã về phía sau. Mạc Uyên đứng dậy tức giận
– "Giữ con khốn này lại" Thanh Huyền bị lôi sang một bên.
– "Bỏ ra" Thanh Huyền cố dãy dụa nhưng cô không thể làm gì được.
– "Mấy người muốn gì" Thiên Băng tiến gần Mạc Uyên. Mạc Uyên lùi lại về phía sau ánh mắt của Thiên Băng khiến Mạc Uyên lúng túng.
Bây giờ Thiên Băng bị thương nên cô mới chịu thiệt như vậy chứ không cô sẽ không để cho Mạc Uyên lấn nước tới vậy.
– "Tôi cảnh cáo cô tránh xa Thiên Văn ra" Mạc Uyên chỉ tay vào Thiên Băng
"Người như cô không xứng với anh ý"
Nét mặt Thiên Băng lạnh lùng
– "Sứng hay không cần cô quyết định sao" Lần này lại một bạt tai nữa dáng xuống mặt Thiên Băng cô không kịp phản kháng.
– "Loại người dơ bẩn như cô mà cũng đòi lên xe ở cùng nhà với Thiên Văn sao"
Thiên Băng siết chặt tay lại cô chưa từng chịu ấm ức như vậy. Hai cái tát làm khuôn mặt Thiên Băng đỏ ửng lên Thanh Huyền không biết làm gì cô chỉ biết đứng khóc. Mọi người xung quanh thì coi như đây là một màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-co-thuoc-ve-em/2620316/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.