Dù lòng rất hoang mang nhưng Cao Quỳnh Phương vẫn cố bảo vệ quyết định của mình.
“Anh hai…Tất cả mới chỉ là bắt đầu…Người đầu hàng mới là người thật sự thua cuộc.” – Quyết tâm trả thù của Cao Quỳnh Phương đã hóa sắt đá từ lâu, hoặc là thua thảm hại hoặc là thắng huy hoàng, tuyệt đối không có việc bỏ cuộc giữa chừng.
Nhưng Lâm Quốc Khánh thì hoàn toàn ngược lại, điều quan trọng với anh không phải là trả thù cũng không phải là chiến thắng mà chính là đứa em gái này “Chữ thua mà em nói đồng nghĩa với tính mạng của em, em có biết không?”
Đôi mắt Cao Quỳnh Phương dần đen lại “Lâm Khải Phong sẽ không giết em…không bao giờ.” Đó là một sự thật suốt đời này sẽ không bao giờ thay đổi và cũng là điểm chí mạng của Lâm Khải Phong suốt đời không thể khắc phục.
Lâm Quốc Khánh dường như bất lực trước ý chí kiên định của Cao Quỳnh Phương, giờ anh mới thấy tự trách bản thân mình sao không cản ngăn cô trước khi cô trở về, biết đâu mọi chuyện đã không ra nông nỗi này, nhưng phải biết làm sao khi tất cả đã quá muộn “Anh không cản em nữa, nhưng từ đây về sau mọi chuyện em làm đều phải nằm trong tầm kiểm soát của anh.” Lâm Quốc Khánh rời đi, không nói thêm điều gì nữa. Bỏ lại một mình Cao Quỳnh Phương.
“Em muốn gặp anh.” – Chưa bao giờ cô muốn kéo anh vào món nợ tình thân này nhưng là chính anh muốn đâm đầu vào, vậy thì cô chỉ thỏa mãn anh thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-co-that-khong-anh/2045764/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.