Anh bất lực bởi bây giờ đã không còn bất cứ lí do nào để níu kéo cô nữa, khi Cao Quỳnh Phương hận Lâm gia, tìm mọi cách để trả thù, một mực vứt bỏ tình yêu năm xưa nhưng anh biết rõ, trong lòng cô vẫn còn một chấp niệm, đó là lời hứa, là hạnh phúc mà họ luôn ấp ủ. Nhưng cho đến hôm nay, Cao Quỳnh Phương đã thật sự buông bỏ, đau đớn hiện rõ mồn một trong đáy mắt đầy đau thương, nước mắt khiến trái tim anh quặn thắt “Hạnh phúc có thật không anh?”, Cao Quỳnh Phương không còn dám tin bởi niềm tin cuối cùng đã bị chính tay anh hủy hoại, vậy Lâm Khải Phong anh còn gì để biện minh cho niềm tin của bản thân.
Rượu, giờ anh chỉ còn như vậy, trong men say, nỗi đau sẽ phai mờ, cô sẽ về lại bên anh, tất cả tựa như chưa bao giờ xảy ra…
“Đừng uống nữa, cậu muốn chết sao?” – Trình Tử Khiêm giật chai rượu trên tay Lâm Khải Phong, anh không thể cứ đứng nhìn Lâm Khải Phong tự hành hạ bản thân mình nữa, kể từ ngày Cao Quỳnh Phương rời đi, Lâm Khải Phong lúc nào cũng như vậy, u sầu, ủ rũ, say đến không biết đêm hay ngày.
Lâm Khải Phong không tha thiết gì chai rượu vừa bị Trình Tử Khiêm lấy mất, anh bò sang phải, lấy một chai còn đang uống dỡ khác.
“Cậu muốn chết thì chết nhanh một chút, đừng hành hạ bản thân mình và người khác.”
“Nếu cậu không đến đây để uống rượu thì biến đi.”
Trình Tử Khiêm bất lực, anh ngồi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-co-that-khong-anh/2045717/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.