8h30. Hành lang lớp Sinh
Trình Tử Khiêm yêu cầu gặp mặt ở lớp Sinh vì lớp Sinh nằm giữa lớp Hóa và lớp Anh, Cao Quỳnh Phương dĩ nhiên là ủng hộ hai tay hai chân rồi, Dương Băng Vũ cũng miễn cưỡng đồng ý. Nhưng không ngờ tầm ảnh hưởng của Trình Tử Khiêm lại lớn như vậy, vừa đánh trống ra chơi một tiếng là hành lang đã chật ních người, bình thường giờ này đa số đã đi xuống căn tin ăn sáng, hôm nay lại vì cái người đẹp trai kia mà chịu để bụng đói.
“Dương Băng Vũ, cậu phải chịu trách nhiệm cho tôi.” – Trình Tử Khiêm trực tiếp vào thẳng vấn đề.
“Nằm mơ đi.” – Dương Băng Vũ tức giận quay luôn sang chỗ khác.
“Cậu tỏ tình với tôi, bây giờ muốn phủ nhận?”
“Tác phẩm của Quỳnh Phương liên quan gì đến tôi.”
Cao Quỳnh Phương muốn trốn cũng trốn không được, thôi thì cứ như kế hoạch ban đầu mà tiến hành “Vũ à, Tử Khiêm cũng đồng ý rồi, hay là cậu cứ thử một lần đi.”
Không khí trở nên căng thẳng, mọi người hồi hộp chờ câu trả lời của Dương Băng Vũ. Trước mặt là một bạch mã hoàng tử trong mộng của biết bao nhiêu cô gái, Cao Quỳnh Phương hi vọng với đẳng cấp của Trình Tử Khiêm có thể giúp Dương Băng Vũ thoát kiếp FA.
“Không đời nào.” – Dương Băng Vũ khẳng định một câu rồi trở về lớp.
12h. Kí túc xá trường THPT Chuyên Lê Hồng Phong
Từ lúc về tới giờ, Dương Băng Vũ không nói câu nào với Cao Quỳnh Phương, xem ra lần này khó cứu vãn rồi.
“Mình xin lỗi, mình chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-co-that-khong-anh/113732/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.