Thật ra với việc đụng trán vừa rồi cũng không tính là bị thương gì nặng. Duy chỉ có điều khi thích ai đó, dù người đấy bị kiến cắn thôi người kia cũng sẽ có chút đau lòng.
Lạc Hạ Khiêm giữ đầu của Lạc Ngọc Thiên lại, vuốt nhẹ mái tóc trước của cậu qua một bên. Sau đó nhẹ nhàng thôi, hơi thở thơm mùi bạc hà của hắn cậu có thể cảm nhận thấy.
Trái tim loáng thoáng rung động, Lạc Ngọc Thiên cảm nhận được tim mình đập rất nhanh. Là cảm giác bồi hồi như thể mới yêu. Không phải là cảm giác đau đớn, mà chính là cảm giác rung động thật sự.
Ôn nhu, ấm áp, nhẹ nhàng và tinh tế. Đó là những điều mà Lạc Ngọc Thiên từng mơ ước Hạ Khiêm có thể làm được. Thời gian gần đây né tránh hắn, trái tim của cậu cũng được xem như là tạm ổn. Vậy mà hôm nay khi chạm vào nhau, bao nhiêu cảm xúc lẫn tình cảm lại ùa về. Lạc Ngọc Thiên thoáng giật mình, cậu có chút dãy dụa nhìn hắn.
Lạc Hạ Khiêm vẫn giữ chặt đầu cậu, vừa thổi vừa xoa. Còn mở miệng nói.
" Ngoan đi nào, đừng có quấy nữa. Anh thổi cho em một chút sẽ hết đau"
"Không...không cần, em hết đau rồi. Anh đừng làm vậy nữa, em vẫn ổn"
Lạc Ngọc Thiên cuối cùng cũng vùng ra khỏi hắn. Cậu vội vã đứng lên, ôm hết sách vở muốn chạy về phòng. Lạc Hạ Khiêm nắm tay đầu, mặt cũng không có quay lại nhìn. Chỉ hỏi.
" Lạc Ngọc Thiên, em nhất định sẽ đồng ý Phi Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cach-xa-tam-tay/3442625/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.