Lạc Hạ Khiêm ra dáng một người anh trai tốt, dặn dò Phi Long chăm sóc Ngọc Thiên thật chu đáo. Sau đó lại rời khỏi phòng học, hội trưởng hội học sinh quyết định lần đầu cúp một tiết học.
Mùi hương của những thức ăn đó khiến hắn nhớ về những quá khứ tội lỗi của bản thân. Hắn ruồng bỏ người yêu mình nhất, xa lánh người muốn tốt cho bản thân nhất. Cuối cùng hắn cũng làm nản lòng nhất.
Hắn chợt nhận ra, Ngọc Thiên ở bên cạnh mình không hề có một ngày nào vui vẻ. Vậy nếu như hắn tiếp tục theo đuổi cậu, chẳng khác nào đang dập tức đi niềm vui vẻ cuối cùng của Ngọc Thiên.
Hắn tự cười trách bản thân mình, trách cho bản tính kiêu ngạo của hắn để rồi hiện tại hối hận cũng đã muộn.
Hạ Khiêm lắc đầu, cố gắng làm tư tưởng thoáng hơn một chút.
" Năm tháng sau này....có lẽ hắn sẽ không còn thích Ngọc Thiên nữa, hiện tại chỉ là tình cảm nhất thời."
Hạ Khiêm tự cổ vũ cho bản thân mình, sau đó muốn đi lên sân thượng. Yên tĩnh một mình một cõi.
Chỉ là càng tránh né sẽ càng gặp gỡ, Hạ Khiêm vừa đi lên cầu thang của sân thượng thì gặp ngay Sở Tống cùng Ngọc Thiên đi xuống.
Ba người, sáu con mắt đối diện với nhau. Hai đôi mắt nặng nề đầy tâm sự, một đôi mắt vẫn chưa hiểu có chuyện gì xảy ra giao với nhau. Cả ba đứng lặng yên ở đó một lúc lâu.
Lạc Hạ Khiêm nhìn chằm chằm vào Ngọc Thiên, một ánh mắt bố thí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cach-xa-tam-tay/3442622/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.