Những lời nói của Ngọc Thiên như quanh quẩn lấy Lạc Hạ Khiêm. Cậu nói không hề sai, chỉ là cảm giác rõ rệt nhất mà hắn cảm nhận được chính là không muốn ai chạm vào Ngọc Thiên.
Hạ Khiêm đứng mãi một lúc lâu, hơi thở cũng dồn dập hơn. Vậy mà lại có người vỗ vai hắn.
Hắn quay người lại nhìn, hóa ra là bạn nam mới nãy vừa giúp Ngọc Thiên đi đổ rác.
" Cái gì?"
Vốn dĩ tâm trạng đã không được tốt, cậu bạn này lại chọn đúng lúc thế này mà bắt chuyện. Hạ Khiêm không nói nhiều lời, cứ thế mà cọc cằn với người ta.
Khí chất của Hạ Khiêm làm cậu bạn này có chút e dè, nhưng vẫn cố nói.
" Em...em muốn làm quen với Ngọc Thiên. Anh ở chung nhà với cậu ấy, xin hỏi anh có biết đến sở thích nào của Ngọc Thiên không ạ. Em muốn để lại ấn tượng tốt với cậu ấy một chút ạ"
Lại là cái tên Lạc Ngọc Thiên, bị nhắc nhiều lần về cái tên này. Hạ Khiêm vừa bực bội lại vừa khó chịu, hắn không hiểu lí do gì mà lại nắm cổ áo người ta. Ép vào tường rồi nói.
" Cậu tránh xa Ngọc Thiên ra, nếu tôi thấy cậu béng mảng tới gần cậu ấy thì đừng có trách ! Nhớ chưa ?"
Động thái của hắn như thể đã đi trái chiều với suy nghĩ trong đầu, hành động đó cũng như một lời cảnh cáo với bạn học.
" Em biết...em biết rồi, em xin lỗi. Thành thật xin lỗi"
Bạn nam kia bị dọa sợ đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cach-xa-tam-tay/3442604/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.