Lạc Hạ Khiêm hỏi một câu không đầu không đuôi khiến cho Lạc Ngọc Thiên phải ngu ngốc hỏi lại lần nữa.
" Sở Tống ? Là người nào ?"
Trí nhớ cậu không tốt, người khi trưa ngồi ăn chung với cậu cũng chỉ nói tên ra có một lần. Lạc Ngọc Thiên từ trước đến nay rất ít khi để tâm đến người ngoài, cho nên mà nói ra... Thành thật cậu không hề nhớ người này.
Lạc Hạ Khiêm nhíu mày, quay sang hỏi cậu.
" Cậu giả ngây với tôi à ?"
Lạc Ngọc Thiên vẫn không hiểu chuyện gì, chỉ có thể ngờ nghệch hỏi lại.
" Sở Tống là người nào, em thành thật không nhớ rõ... Anh hai, em không hề giả ngây với anh"
Hắn bước đến gần, chăm chú nhìn mặt Ngọc Thiên, dáng vẻ như thể nếu như cậu nói dối tôi sẽ đánh chết cậu vậy.
" Sở Tống là người khi trưa đã kéo cậu đi, cậu thật sự không nhớ sao?"
Lạc Hạ Khiêm nói đến đây, Lạc Ngọc Thiên đại khái cũng nhớ ra người kia là ai. Chàng trai kỳ dị khi trưa xuất hiện, còn tốt bụng giúp đỡ cậu.
Nhắc đến người khi trưa, là người đầu tiên trong suốt những năm học chịu bảo vệ cậu. Ngọc Thiên có chút cảm động, khi nói chuyện về Sở Tống cậu cũng có vẻ nhẹ nhàng hơn.
" Anh ấy với em không là gì cả. Trưa nay em quên mang theo tiền ăn cho nên anh ấy liền trả giúp. Ngày mai em sẽ trả tiền lại cho Sở Tống. Hai đứa bọn em, thật sự không hề thích nhau"
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cach-xa-tam-tay/3442592/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.