Lạc Ngọc Thiên quay đầu nhìn, ánh mắt mở to nhìn Hạ Khiêm, tựa như một người vừa nghe thấy tin trúng số độc đắc vậy.
Bác Di đứng đằng sau lưng Hạ Khiêm cũng sững người, cứ nghĩ hắn cắn nhầm thuốc gì rồi.
Ngọc Thiên không dám nói gì, chỉ tự nhủ .
" Mình nghe lầm rồi, mình nghe lầm thật rồi"
Cậu không dám suy tưởng nhiều, chỉ sợ lại khiến Hạ Khiêm không vui. Cho nên tiếp tục mang giày, vậy mà người kia lại lau miệng rồi đứng lên đi đến chỗ cậu. Còn không quên nói.
" Đi thôi, cậu còn chờ gì nữa ?"
Lạc Ngọc Thiên đứng trơ như tượng nhìn Hạ Khiêm, một lần nữa lại hỏi.
" Anh đang nói với em sao?"
Sắc mặt hắn vẫn không có biểu cảm gì. Chỉ quay đi chỗ khác, không gật đầu cũng không lắc đầu. Như thể đang ngầm đồng ý với câu hỏi kia vậy.
Ngọc Thiên lúng túng xua tay, nhanh chóng đáp.
" Không...không sao, anh không cần như vậy đâu. Em đi xe bus quen rồi"
" Đừng nói nhiều nữa, hôm nay tôi còn có việc trên trường. Cậu đừng làm phí thời gian của tôi"
Lạc Ngọc Thiên cảm thấy trái tim mình đang đập loạn xạ, cảm giác vừa thích vừa run sợ đây chỉ là một giấc mơ khiến tâm trí cậu càng thổn thức hơn.
Chưa bao giờ Hạ Khiêm đối xử tốt với cậu, luôn luôn lạnh nhạt bỏ mặc cậu không quan tâm. Chưa bao giờ cậu được đứng chung với hắn quá lâu, chứ đừng nói đến chuyện đi chung như này.Bóng dáng của Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cach-xa-tam-tay/3442587/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.