Những lời bác Di nói không phải là Lạc Hạ Khiêm nghe không hiểu. Chỉ là, hắn luôn cảm thấy thật buồn cười.
Chạy theo một người không yêu mình, đau đớn tổn thương gì cũng nhận đủ. Cố chấp tất cả chỉ vì trái tim yêu một người. Như vậy có đáng không ?
Hắn không hiểu nổi con người này nữa, rõ ràng là anh em tuy không máu mủ gì nhưng cũng trên danh nghĩa rồi. Vậy mà lại mang tư tưởng đó...thật sự nó quá sức tưởng tượng.
Lạc Ngọc Thiên giống như một sợi dây làm bằng cao su vậy. Sợi cao su lúc nào cũng kiên cường, lì lợm. Mặc cho người đời kéo căng, hay chèn ép nó thì nó vẫn trở về hình dạng ban đầu. Nhưng đến một lúc nào đó, khi nó không chịu nổi nữa mà đứt đoạn. Thì cũng là lúc nó chịu đau đớn.
Ngọc Thiên cũng vậy, cứng đầu mặc người khác ăn hiếp. Nhưng đến lúc không thể chịu nổi nữa, cậu sẽ không còn là chính cậu.
Lạc Hạ Khiêm rơi vào trầm tư nhìn người đang hôn mê bất tỉnh nằm trên giường bệnh, đầu quấn quanh một băng gạc. Đôi môi khô đi tái nhạt vì thiếu máu, các vết thương do bị đánh cũng chưa lành lại.
Vết thương chồng chất vết thương, đến cả lúc rơi vào trạng thái thả lỏng nhất. Khuôn mặt của cậu cũng hiện lên những nét phiền muộn, buồn bã.
Bác sĩ nói Ngọc Thiên ăn uống không đủ chất dinh dưỡng, tinh thần cũng không tốt...dễ dẫn đến các bệnh tâm lí. Vết thương ở đầu đã được khâu lại, nhưng vẫn phải tiếp tục theo dõi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cach-xa-tam-tay/3442582/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.