Khoảng ba năm sau.
Lúc này Tuấn Kiệt đang ở nghĩa trang. Anh mặc trên người bộ vest đen, gương mặt đầy nước mắt nhìn tấm bia mộ.
“Em vừa mới tâm sự với ông bà nội và ba mẹ xong. Giờ em tới thưa với anh và chị.” Tuấn Kiệt nhìn mộ anh trai mình. “Hôm nay là ngày em làm đám cưới với Uyên Phương vợ em. Anh chị vui cho thằng em này nha.”
Tuấn Kiệt đốt hai điếu thuốc, một điếu cắm trên bát nhang anh trai mình. Điếu còn lại anh đưa lên miệng rít một hơi.
“Chuẩn bị đám cưới em đó chị.” Tuấn Kiệt nhìn mộ chị mình. “Em cũng không ngờ mình sẽ cưới vợ.” Anh thở dài trâm ngâm giây lát. “Từ khi chị đi, Uyên Phương là người đầu tiên mang lại cho em cái cảm giác muốn che chở, bảo vệ và yêu thương. Khiến em tìm lại được cái lý tưởng, mục đích sống và lẽ sống của đời mình.”
Quốc Anh đi tới. “Dạ thưa chủ tịch.” Anh chàng ầm ờ vì sợ mình làm phiền. “Chúng ta trễ giờ rồi.”
“Thôi em chào hai người. Em phải về làm lễ đây.” Tuấn Kiệt vái lạy rồi bước đi.
Một lúc sau, Tuấn Kiệt về lại nhà mình, nơi diễn ra lễ đám cưới bí mật giữa anh và Uyên Phương. Hai người không mời bạn bè nào cả, chỉ có những họ hàng thân thiết, ban trợ lý, các cận vệ và những người thân thương được mời tới.
Thanh Hương thì đi cùng với Xuân Đức, hai người họ kết hôn khoảng hai năm trước. Giờ thì Thanh Hương đang mang bầu đứa con đầu lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-bi-thuong/2752666/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.