Hôm nay là ngày mồng sáu Tết và là ngày lễ tình nhân, một ngày thú vị dành cho các cặp đôi, nhưng đồng thời cũng là ngày buồn đến thúi ruột của Uyên Phương và những người cô đơn khác.  
Trải qua những ngày Tết tẻ nhạt của mình, Uyên Phương hy vọng tối nay sẽ là cơ hội cứu cánh cuối cùng của cô, buổi tụ họp với các bạn học cũ thời cấp ba. Đây là cái dịp mà cô cảm thấy vui nhất khi Tết đến, cái dịp mọi người tụ họp đông đủ và cùng nhau hò hét, quậy phá. 
Lý thuyết là vậy, tưởng tượng là vậy nhưng thực tế lại là một chuyện khác. Cô không ngờ mọi người lại rủ thêm người yêu của mình. Do vậy, hầu hết các cặp đôi chỉ quan tâm đến nhau, những người còn lại thì tụ họp theo kiểu chơi với nhóm.  
Uyên Phương cũng có nhóm bạn thân của mình, những cô nàng xinh đẹp và thông minh. Vừa hí hửng quay qua, cô thấy đứa thì trò chuyện với người yêu, đứa thì đang tám điện thoại, những đứa khác thì đang bắt chuyện với các gã trai ngồi đối diện. 
Lẻ loi, cô đơn, bị bỏ rơi, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, từ tình yêu đến xã hội, Uyên Phương luôn bị rơi vào hoàn cảnh như thế. Cảm thấy không muốn ở đây chứng kiến mấy cảnh này và càng không muốn mình ganh tỵ đến mức tức đến chết, cô liền móc điện thoại ra. 
Vuốt nhanh màn hình, cô vô thức điện thoại cho Tuấn Kiệt. Hai hồi chuông vang lên, cô giật mình rồi bấm tắt máy ngay sau đó. Tự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-bi-thuong/2752633/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.