Kết quả, sinh nhật Diệp Duy Chi không chỉ nhận được món quà Tô Nhạc tự mình làm, hơn nữa Tô Nhạc cũng tự hiến thân làm quà, bị Diệp Duy Chi ăn sạch từ trong ra ngoài một lần, tuy rằng cậu thi thoảng có thói quen cho phép Diệp Duy Chi bạo phát kịch liệt, nhưng y như rằng ngày hôm sau không tránh khỏi không xuống được giường.
Tô Nhạc tựa vào đầu giường, nhìn ngón tay đang đeo nhẫn, hôm qua chưa kịp nhìn kỹ, tuy rằng mặt nhẫn không hề có hoa văn gì nhưng lại tinh xảo trang nhã, thích hợp làm nhẫn đôi cho đàn ông, ngày hôm qua biết được khi ở Sweet không phải là lần đầu tiên mình gặp Diệp Duy Chi, tuy rằng lần đầu tiên đó căn bản không có nói chuyện với nhau, nhưng vẫn như cũ khiến Tô Nhạc cảm thấy rất hài lòng, hạnh phúc nói không nên lời, trong lòng nghĩ, có lẽ cậu và anh rất có duyên phận.
“Bảo bối, anh ôm em đi rửa mặt, sau đó ra ngoài ăn sáng.” Sau khi Diệp Duy Chi làm xong bữa sáng đi vào, đã nhìn thấy Tô Nhạc dựa vào đầu giường đờ ra.
“Không cần ôm đâu, đỡ là được rồi.” Nói xong Tô Nhạc liền vén chăn ra muốn xuống giường, bộ vị nhạy cảm bởi vì di động mà đau đớn khiến Tô Nhạc hơi hơi nhíu mày.
Diệp Duy Chi thấy vậy mau chóng đỡ Tô Nhạc, trong lòng có chút áy náy nho nhỏ.
Tuy rằng hành động có chút bất tiện, nhưng Tô Nhạc cũng không đến mức không thể di chuyển, chỉ là sáng hôm nay xem ra không đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-bat-thi-tinh-ca/2348390/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.