Chẳng biết trong lòng bà Tôn Liễu lại đang suy tính chuyện gì, hàm ý trong câu lỡ lời mà bà ta nói rõ ràng là đang cố đề cập vào một vấn đề gì đó! Chuyện này ẩn khuất chắc chắn không hề bình thường.
Lăng gia là một thương gia giàu có, khá có tiếng tăm. Vậy thì hà cớ gì lại phải đưa đứa con trai còn lại trong nhà đi lấy một người con gái có gia cảnh thấp kém? Chỉ điểm này thôi đã đủ gây sự tò mò và khó hiểu cho những người bên ngoài rồi.
Nếu nói do Lăng Tuấn Hàn bị tàn tật không hữu ích thì có thể tạm chấp nhận, tuy rằng anh không thể giúp gì cho gia đình nhưng trên người anh cũng đang mang thân phận con trai út trong nhà, thì sao có thể chọn vợ là một người hết sức tầm thường như An Nghiên Hy được chứ??
Anh càng nghĩ lại càng thấy có quá nhiều điểm không đúng. Nhưng cuối cùng cũng đành miễn cưỡng giấu nhẹm những thắc mắc trong lòng xuống.
Cuộc đối thoại giữa hai mẹ con nhà họ Lăng nhanh chóng kết thúc, để lại sự yên tĩnh trong căn phòng với bóng dáng một thân ảnh ngồi trên chiếc xe lăn đang khó nhọc đẩy xe đi.
"Rốt cuộc bà ta lại muốn giở trò gì đây?"
Lăng Tuấn Hàn nghiến răng nhả ra từng chữ, anh vô cùng không thích mẹ, mặc dù bà ta lại là mẹ ruột của anh. Càng ghét hơn những con người sống và mang chung một dòng máu trong nhà họ Lăng!
"Lăng Tấn Hoành, rồi tôi sẽ lấy lại những gì thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-ay-lieu-co-phan-em/3737086/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.