Tấm rèm che cửa sổ được mở ra, để có thể nhìn rõ hơn bao cảnh sắc bên ngoài từ độ cao tầm trung bên trong căn phòng. Tiếng rơi của mưa nhẹ nhàng đập vào kính cửa sổ, nhấn mạnh thêm vào không gian sự buồn tẻ của thời tiết buổi sớm. Mỗi hơi thở, từng lời nói của người bên trong phòng vào lúc này lại càng khiến cho tâm trạng trở nên nặng trĩu và thấp thỏm.
"Cậu vẫn không buông bỏ được? Vẫn cố chấp tìm kiếm vô ích nhiều năm như vậy sao, Túc Khiêm?"
"Mình tin chắc chắn sẽ có một ngày tìm lại được Tịch Thất, chắc chắn sẽ tìm được em ấy, mình có linh cảm rất rất gần." (D)
Người đàn ông giấu nhẹm đi nỗi đau vào sâu bên trong, từng lời nói ôn nhu
của anh qua điện thoại giao tiếp với người bạn bên đầu dây bên kia cũng khó mà tránh được một nỗi buồn sâu lắng thoang thoảng.
"Thôi được rồi, chúc cậu may mắn, nhất định sẽ sớm tìm được Tịch Thất...
"Chắc chắn sẽ như vậy!"
Ngắt máy, Nam Túc Khiêm ngồi cúi mặt bất lực trên chiếc sofa màu lam...
Đã 13 năm trôi qua, em gái anh vẫn cứ vậy mà không chút tin tức, cả nhà họ Nam đều vất vả tìm kiếm tiểu thư Nam Tịch Thất nhiều năm trời, vậy mà vẫn không có bất kỳ một tin tức nào cả!
Năm đó, trên chuyến xe ba người, di chuyển từ thành phố U về Nam gia, đêm hôm ấy trời mưa tầm tả, đoạn đường mà cả nhà họ Nam lưu thông về phải đi ngang qua một đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-ay-lieu-co-phan-em/3730479/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.