"Ưm...buông... buông ra.." Cô khó khăn nói ra thành tiếng, hai tay lúc này đều bị tên kia giữ lấy, không cách nào đẩy người ra được.
Hôn đến khi cô gái bị mình chế ngự khó khăn trong việc thở, lúc này Lục Phong Diễn mới nhân nhượng buông tha. Nhưng mà...vẫn chưa thể thỏa mãn cho cơn dục vọng trong anh.
An Nghiên Hy khó nhọc thở gấp từng hồi, đến lúc đã lấy lại được hơi thở đều đặn mới xoay mặt sang nhìn người đang kiềm hãm mình, cô ấm ức nói:
"Anh đừng quá đáng!"
Chẳng biết lấy đâu ra dũng khí, cô chỉ biết lúc này bản thân đang rất ấm ức và không muốn phải chịu đựng thêm bất cứ thứ gì.
Lục Phong Diễn nhếch mép cười khẩy, anh tiếp lời:
"Ấm ức sao? Không phải khi nãy em mềm mỏng lắm mà, sao lúc này không dùng giọng điệu đó xin tôi tha cho em?"
"Nhưng tôi nói rồi anh sẽ nghe sao?" An Nghiên Hy nghiêng đầu hỏi ngược lại.
"Đương nhiên là không rồi!"
Dù đã biết trước câu trả lời bá đạo kia, nhưng sâu sắc trong lòng cô vẫn len lỏi lên một tia mỏng manh nào đó, có điều lần này lại thất vọng rồi. Cứ tưởng đâu câu nói của anh sẽ khác với suy nghĩ của cô, nhưng hóa ra trong một giây phút ngắn ngủi nào đó bản thân cô lại tự ảo tưởng quá phần rồi!
Thấy An Nghiên Hy vẫn không trả lời lại, anh cũng không muốn mất thêm nhiều thời gian nên đã trực tiếp bế thóc người cô lên.
"Anh...anh muốn gì? Thả tôi xuống..."
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-ay-lieu-co-phan-em/3723475/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.