Đúng tối đó, Lục Phong Diễn hoàn tất thủ tục cho An Nghiên Hy xuất viện, dù bác sĩ có chút không đồng ý nhưng nào cản nổi quyết định của anh khi yêu cầu.
An Nghiên Hy được đưa về cách nhà không bao xa, cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho trận mắng nhiếc từ ba mẹ.
Bước chân vào bên trong, dặm lên tấm thảm lau chân cũ kĩ, cô mới lấy một hơi dài tiến thẳng vào trong.
Tại căn phòng khách nhỏ, tiếng nói hòa cùng tiếng cười vang vọng, khi An Nghiên Hy vừa bước ngang đã bị gọi lại.
"Nghiên Hy, mau lại đây! Hôm nay có bác Lăng đến thăm chuyện." Bà Trần Sở Y dịu giọng nói.
Chính âm giọng này khiến An Nghiên Hy bất an, mẹ cô đã bao giờ nói dịu dàng với cô như thế đâu chứ?
Đi đến, An Nghiên Hy mới nhận biết trong nhà lúc này còn có khách, là một người phụ nữ trạc tuổi ba mẹ cô. Thân vận toàn trang phục và trang sức loại đắt tiền, toát lên vẻ thanh cao chói lòa.
"Chào bác Lăng đi con."
"Con chào bác ạ." Cô không phản bác, liền cúi đầu chào hỏi.
Người phụ nữ tuổi trung niên nhìn ngó cô từ trên xuống dưới. Ánh mắt phán xét cứ đưa đến đưa đi trên cơ thể An Nghiên Hy không rời.
"Rất tốt."
"Nếu chị Lăng đây thích, chúng ta cứ sắp xếp ngày."
"Được, thế mọi người cứ bàn thêm đi nhé, yêu cầu tôi cũng đã đưa ra, chấp thuận hay không còn tùy vào bên gia đình đây, xin phép tôi rời đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-ay-lieu-co-phan-em/3723470/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.