Thủ quỹ căng thẳng cầm phấn đứng trên bục giảng, đã hơn 20 phút mà nhỏ vẫn chưa thể giải được bài tập Hoá cô giao. Nhỏ không đếm được số lần mình đọc lại đề bài trên bảng là bao nhiêu, đọc đi đọc lại vẫn không biết phải giải như thế nào, sát bên cạnh cô Hoá còn cầm thước nhìn chằm chằm khiến đầu nhỏ trống trơn.
"Về chỗ đi." Giọng cô Hoá lạnh tanh.
Thủ quỹ không dám thở mạnh đặt phấn xuống, vừa ngồi vào chỗ ngồi đã nghe thấy giọng cô Hoá vừa mỉa mai vừa trách móc: "Học thì không lo học, suốt ngày lo chuyện bao đồng. Các cô cậu có biết mình đã lên 12 và toàn thời gian chỉ có thể tập trung vào học và ôn tập thôi không? Mới có mấy tháng đầu mà các cô cậu đi xuống chứ không một ai tiến bộ đây này! Có một bài đơn giản mà cũng không làm được những bước cơ bản nữa. Có muốn tốt nghiệp và thi Đại Học không? Đã yếu kém thì phải dốc sức vào mà học tập chứ? Mấy cái trò nghệ vặt vãnh ấy đáng để các cô cậu đánh đổi thời gian à? Không muốn học thì nói một tiếng, tôi dâng luôn thời gian một tiết của mình cho các cô cậu nhảy múa."
Cả lớp A1 im bặt, mắt thủ quỹ đỏ dần cuối cùng cũng nấc lên một tiếng, nước mắt ngắn dài nóng hổi lăn trên má.
"Khóc gì mà khóc? Oan uổng lắm sao?" Cô Hoá cầm thước gõ xuống bàn nhìn chằm chằm thủ quỹ lớn tiếng hỏi. "Chỉ có ăn với học mà cũng không làm được thì sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-lang-hai-lop/3568773/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.