Việt Chinh đồng ý đến địa điểm thi trước, trước khi rời phòng bệnh nhỏ đã có được cái nghéo tay đảm bảo sẽ xuất hiện đúng giờ từ Trí.
Việt Chinh đội mũ bảo hiểm ngồi phía sau chiếc xe máy được ba mình chở băng qua từng con đường, mi mắt ướt nhoè của nhỏ đã được cơn gió hong khô, hai tay ôm chặt giấy tờ dự thi của Trí. Suốt chặn đường trong đầu nhỏ cứ lặp đi lặp lại lời cảnh cáo cuối cùng của người đã đánh Trí, bộ não nhỏ sàn lọc nhiều chuyện đã xảy ra rồi cuối cùng dừng lại ở đoạn Trí từng nói rằng đám thanh niên ở tiệm internet đã ghi thù. Việt Chinh hít một hơi thật sâu, mắt lại bắt đầu nhoè đi, rốt cuộc là chuyện của mình nhưng Trí lại là người phải chịu hậu quả. Nếu ngay từ đầu Trí không đến tiệm internet, không cùng A1 tìm cái Tâm thì đã chẳng xảy ra chuyện như ngày hôm nay.
Ba Việt Chinh dừng lại trước cổng trường tổ chức kì thi, ông nhận lại chiếc nón bảo hiểm nhẹ nhàng an ủi: "Con đừng lo, thằng nhóc sẽ ổn mà."
Việt Chinh ngẩng đầu nhìn ba mình rồi lại cụp mắt nhìn mũi giày không nói gì, nhỏ đau lòng, hối hận, những cảm xúc nặng nề đang bao trùm lấy toàn bộ con người nhỏ. Hai cha con cứ im lặng đứng trước cổng trường cho đến Ý Lan và Nhật Luân cùng một vài đứa chung lớp chạy xe đạp đến, tụi nó gửi xe rồi chạy ào đến phía Việt Chinh.
Lúc Ý Lan và Nhật Luân chỉ mới rời khỏi nhà không xa đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-lang-hai-lop/3568768/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.