Trí đưa Việt Chinh về đến giàn hoa giấy quen thuộc. Dưới ánh đèn mờ mờ, bóng người một cao một thấp tựa vào cổng chỉ im lặng nghe tiếng lá khẽ chạm lá. Sau một hồi im lặng Trí đưa tay kiểm tra trán Việt Chinh, xác nhận nhiệt độ bình thường mới cúi đầu nói bên tai Việt Chinh: 
"Bạn vào đi. Hôm nay phải nghỉ ngơi thật tốt, được không?" 
Việt Chinh cảm thấy bất an vô cớ, nhưng có lẽ vì quá mệt nên sinh ra cảm giác này nên nhỏ đành ém nó lại bên trong. Trí nắm chặt lấy bàn tay đã lạnh ngắt của Việt Chinh kiên nhẫn nói thêm một lần nữa: "Có nghe mình nói không? Ngủ một giấc cho thoải mái nhé?" 
Việt Chinh nhìn tay mình nằm trọn trong bàn tay của Trí, cái ấm áp lan sang da thịt khiến đầu óc nhỏ cũng tỉnh táo hơn, Việt Chinh chậm chạp gật đầu: "Mình nghe rồi." 
"Ngày mai nếu bạn vẫn mệt mình sang lấy giấy xin phép cho." 
Việt Chinh gật gật đầu, hai đứa trẻ lòng vòng trước cổng một hồi lâu cuối cùng cũng tách nhau ra, khi Việt Chinh chuẩn bị đóng cánh cổng Trí lại không kiềm được mà gọi một tiếng. 
"Việt Chinh." 
"Sao thế?" Việt Chinh mơ màng hỏi. 
Trí bước lại gần chiếc cổng thò tay vào trong mở khoá, cậu đẩy cổng đồng thời kéo nhỏ ra ngoài, sau đó cả người Việt Chinh được nằm trọn trong vòng tay của Trí. Một cái ôm thật chặt vào ngày đã vào Đông. Cằm Trí đặt ở đỉnh đầu ở Việt Chinh, cậu nhắm mắt, ghì chặt người trong lòng, thỏ thẻ: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-lang-hai-lop/3568749/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.