Chuyện tai nạn khiến Đường Nguyên im lặng một thời gian. May mà nghỉ hè đến làm thiếu niên sắp mười sáu tuổi chầm chậm như hoa hướng dương tinh thần phấn chấn trở lại.
Ngược lại cảm xúc của Lâm Cảnh như ngày sắp bão, càng ngày càng âm trâm.
Khi Đường Nguyên phát hiện, thiếu niên thanh tú như con gái kia đang dựa vào ban công hút thuộc, trong vỏ trái cây bên cạnh đã đâm mấy đầu lọc. Đường Nguyên sợ hãi kêu lên, Lâm Cảnh hút thuốc vốn là một chuyện nghe mà giật mình, đừng nói chi là nghiện thuốc lá đến vậy.
-Aizz! Cậu lại dở chứng gì đấy! Hút nhiều như vậy, muốn bị ung thư phổi à! – Cậu giật lấy đầu thuốc trong tay đối phương, dí thật mạnh vào vỏ quýt đã thủng lỗ chỗ.
Lâm Cảnh sững sờ, hắn không ngờ Đường Nguyên lại bắt gặp. Thời gian hắn hút thuốc không dài, nhưng từ sau khi mê muội cảm giác mất phương hướng do hút thuốc mang lại thì đã không thể vãn hồi. Nhưng hắn không muốn để Đường Nguyên nhìn thấy dáng vẻ bị sương mù bao phủ của mình, hắn sợ đối phương cũng bị mình ảnh hưởng mà thích hút thuốc.
Hắn có thể hút, Đường Nguyên không thể.
-Tôi không hút nữa. – Hắn vội vàng cất bao thuốc cùng bật lửa, không để Đường Nguyên tiếp xúc với mặt hắc ám của mình.
-Cậu hút bao lâu rồi? – Đối phương lại nhìn thẳng vào hắn chất vấn.
Lâm Cảnh né tránh tầm mắt của cậu:
-Ba tháng.
-Một ngày mấy bao? – Cậu giơ tay muốn cướp hộp thuốc lá của hắn lại bị tránh, -Aizz, đưa thuốc lá cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-la/46612/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.