Phạm vi sinh hoạt nhỏ hẹp như vậy, Đường Nguyên muốn né tránh Lâm Cảnh quả thực là nhiệm vụ không thể.
Sau ngày đầu tiên phát hiện đối phương cố ý đến trường sớm hơn mình, ngày hôm sau Lâm Cảnh dứt khoát vừa dậy liền mở cửa nhà, nghe thấy tiếng mở cửa đối diện liền cầm cặp đuổi theo, ở cầu thang giữ lại tên định lặng lẽ chuồn đi kia.
-Cậu không muốn gặp tôi? – Lâm Cảnh cầm tay cậu, mặt lạnh tanh.
Đường Nguyên như chú hamster bị sợ hãi, mắt trợn tròn vo, trong chốc lát không thể nghĩ được cớ.
-Cậu thật sự không muốn gặp lại tôi? – Lâm Cảnh đứng trên bậc thang cao hơn cậu, giọng không nặng không nhẹ lại làm Đường Nguyên hơi sợ hãi. Giọng điệu đối phương như đang lấy ý kiến, một khi xác nhận sẽ thật sự chấp hành.
Rõ ràng muốn né tránh là mình, cuối cùng lại biến thành đối phương chủ động né tránh.
Hoán đổi chủ động kiểu này khiến trốn tránh sụp đổ, thậm chí là tổn thương, Đường Nguyên hiểu được điều này vội vàng lắc đầu:
-Không, không phải… – Thằng ngu cũng biết mình đang nói dối, nhưng cậu cảm thấy Lâm Cảnh sẽ chấp nhận.
Lâm Cảnh hơi cụp mắt, trong mắt đều là hình bóng của cậu.
-… Nếu cậu thật sự không muốn gặp tôi cứ nói với tôi một tiếng là được, làm gì phải lẩn trốn vất vả như vậy. – Hắn buông tay, tự mình đi xuống lầu trước, bỏ đi không quay đầu.
Đường Nguyên ngây người một lúc lâu, vội vàng đuổi theo giữ hắn lại:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-la/2725700/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.