Đêm khuya.
Tiêu Thần từ trên máy tính ngẩng đầu lên lắc lắc cổ mấy cái, anh đã ngồi đây cả buổi tối, do phải nhìn chằm chằm máy tính cả buổi khiến mắt anh lúc này đau xót không thôi. Anh xoa xoa hai mắt, phát hiện hình như có nước mắt chảy ra, thế là đành nhắm mắt lại đi tìm hộp khăn giấy.
“Đây nè!” Tư Kiêu Kỳ rút ra mấy tờ liền đưa tới trước mặt Tiêu Thần, miệng hừ hừ nói, “Em xem em kìa, em mà còn ngồi máy nữa hai mắt này của em khỏi cần nữa luôn đi, đã cận tới mấy độ rồi.”
“Nhưng mà ngày kia em phải mổ rồi…” Tiêu Thần nhỏ giọng nói một câu, ngước mặt lên chỉ Tư Kiêu Kỳ giúp mình lau nước mắt, cảm thấy mắt càng lúc càng xót hơn.
“Em có ngày nào mà không mổ đâu?” Tư Kiêu Kỳ dữ dằn nói, nhưng động tác lại nhẹ nhàng như cưng nựng, “Em đó, hai năm nay em dứt khoát làm ổ trong tòa nhà giải phẫu, mỗi ngày ôm bác sĩ gây tê đi ngủ, còn cần anh làm cái gì?”
Tiêu Thần xì cười: “Anh đây là đang ghen hả, trách em bỏ bê anh?”
“Em mơ đi!” Tư Kiêu Kỳ vo khăn giấy thành một cục rồi thuận tay ném lên bàn, hai cánh tay chụp lấy xương cằm Tiêu Thần nâng mặt đối phương lên, nhìn cặp mắt lúc này đã hiện lên tơ máu, anh nhíu mày nói: “Nhìn cái cặp mắt thỏ này của em là anh tuột hết mood rồi, ai cần em chứ, đừng tự mình đa tình.”
“À,” Tiêu Thần gật gật đầu, “Vậy em yên tâm rồi, hồi đầu em còn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-khach-cua-ta-la-thuy-than/1830458/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.