Mạc Tuyết Lan gạt Ngọc Lan và bọn cận vệ xuống hết dưới địa đạo rồi, liền thi hành ngay kế hoạch đã định. Nàng không quên lấp con đường phía sau lưng mình để Ngọc Lan và bọn cận vệ quân không theo được. Xong xuôi, Mạc Tuyết Lan chạy nhanh trong địa đạo để trở lại gặp Anh Kiệt, Hoa Mai sớm chừng nào hay chừng nấy Bắt được Ngọc Lan lần nầy, Mạc Tuyết Lan tin tưởng phái Hạnh Hoa sẽ tha thứ hết những lỗi lầm của mình ngày trước và biết chừng đâu người yêu cùa nàng Mạc Tồn tráng sĩ, cũng sẽ hiểu thấu lòng nàng.
Mạc Tuyết Lan đi hết con đường hầm, sắp lên mặt đất, chợt nghe tiếng vó câu dồn dập từ xa. Mười phần chắc không phải quân Tàu vì ít khi chúng lảng vảng tới đây. Mà nếu là quân kỵ của Hạnh Hoa Thôn thì nàng cần phải gặp để nhờ họ tiếp tay với Anh Kiệt, Hoa Mai để bắt sống Ngọc Lan và cả bọn. Mạc Tuyết Lan nghĩ thế nên ra khỏi địa đạo. Nàng có ngờ đâu cánh quân đó lại là của Lục Ôn Hầu, hắn đang đi tìm Ngọc Lan. Mạc Tuyết Lan vừa thấy dạng bọn chúng vội vàng lánh mặt, nhưng đã trễ. Lục Ôn Hầu mắt sáng như sao, giục ngựa lướt tới:
- Đứng lại Ồ Mạc Tuyết Lan Đồ phản bội mi làm gì ở đây ?
Mạc Tuyết Lan biết mình không thể không ứng chiến được nên tuốt gươm ra khỏi vỏ:
- Lục Ôn Hầu Đã gặp nhau cứ giao đấu cần gì phải hỏi cho dài dòng.
Lục Ôn Hầu cười nói:
- Khá khen cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-hoa-thon-phuc-han/2057925/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.