Khách Ái Cơ vừa thức giấc, đã nghe con hầu báo cáo:
- Bẩm lệnh bà ! Có người lạ đến xin ra mắt.
- Ai ? Gặp ta làm gì ?
- Bẩm bà con không rõ ! Họ bảo muốn gặp bà để dâng thơ.
- Thơ của ai ?
- Dạ nghe đâu, từ Đào Nguyên Quán ở Hạnh Hoa Thôn gởi sang.
Nàng ái thiếp của tri huyện Đỗ Kế cau mày lẩm bẩm:
- Thơ từ Đào Nguyên Quán gởi sang. Nhưng của ai mới được chớ ? Ta có quen với ai ở Hạnh Hoa Thôn bao giờ ?
- Dạ ! Người đưa thơ là một thiếu nữ rất đẹp ! Chắc cô ta là ca nữ ở Quán Đào Nguyên !
- Mời vào ngay !
Con hầu lui ra, một lúc đưa một thiếu nữ vào. Thiếu nữ nhìn thấy Ái Cơ cúi đầu chào. Ái thiếp của Đỗ Kế dõng dạc hỏi:
- Nàng là ai ? Đến đây có việc gì ?
Nàng ca nữ đúng là ở Quán Đào Nguyên được lệnh Chu Ngân Ngọc sang đây.
Nàng nghe Ái Cơ hỏi, liền đáp:
- Thưa bà ! Tôi vâng lời chị Chu Ngân Ngọc mang thơ sang cho bà⬦ Ái Cơ lẩm bẩm một mình:
- Chu Ngân Ngọc ! À⬦ ta nhớ mang máng tên nầy⬦ Nàng ca nữ liền nhắc nhở:
- Thưa bà ! Khi xưa chị Chu Ngân Ngọc đã quen biết với bà lúc còn ở Phiên Ngưng Thành⬦ Ái Cơ giật nảy mình đứng phắt dậy:
- À, ta nhớ ra rồi ! Cô Chu Ngân Ngọc⬦ ân nhân của ta.
Ái Cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-hoa-thon-phuc-han/2057914/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.