Như thế nào gọi là tình yêu? Như thế nào con người ta mới có thể cảm nhận một cách trọn vẹn và sâu sắc nhất thứ tình cảm thiêng liêng ấy? Nếu như không duyên, đã chẳng có cơ hội tái ngộ, càng đừng nhắc đến như thế nào là yêu. Cuộc sống của mỗi người đều là những mảnh ghép của cuộc đời. Nếu như ta vui, màu sắc sẽ tươi sáng, ta buồn, tất cả sẽ hóa thành một màu tối tăm ảm đạm. Còn khi ta yêu, màu sắc trong đời ta sẽ chuyển thành màu gì? Không có gì thiêng liêng và trân quý hơn tình yêu. Tình yêu chính là một bản tình ca ngọt ngào ngân vang lên giữa cuộc đời của chúng ta. Nó giống như một món ăn ngon, khiến ta không thể nào kiềm chế được. Yêu một người, không nhất thiết phải ở bên cạnh người đó, mà là có thể được nhìn thấy người đó nở nụ cười hạnh phúc.
Hỉ, nộ, ái, ố đều là những cung bậc cảm xúc của con người. Nó sẽ vì tình cảm của chúng ta mà chi phối. Còn bản thân chúng ta sẽ lại bị ảnh hưởng chỉ bởi một chữ "tình". Có tình, cuộc sống này mới không còn ảm đạm nữa. Có tình, mọi thứ dường như đều trở nên đặc biệt. Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng.