Không hiểu vì lý do gì, sau khi cái bóng thấy Tĩnh cũng chìa tay đòi hỏi thì liền biến mất dạng. Bởi vì Tĩnh dừng chân quá lâu, những âm thanh của nữ nhân kia cũng vang lên thúc giục hắn.
"Rồi! Rồi! Ta sẽ đi theo các ngươi! Ta cũng muốn xem là người nào tốn công phí sức như vậy để kéo ta đến đây."
Hắn vừa bước tới một bước thì khung cảnh trước mặt thay đổi. Bóng tối vô tận rút đi. Bầu trời đêm đầy sao soi sáng cảnh vật trước mặt hắn.
Đông Phương Vô Khuyết quay người, mở mắt nhìn hắn, khuôn mặt tái xanh nhợt nhạt, đôi mắt vô hồn. Trên người lão mặc cung trang và trang sức của nữ nhân, trông vô cùng quái gỡ.
Những nữ nhân bên cạnh lão không hề quan tâm đến lão, vẫn cứ bận rộn nói chuyện rầm rì.
Ở phía trước mọi người có rất nhiều sào phơi lụa đan sen nhau, như một mê cung to lớn. Nơi này không có gió thế nhưng những dải lụa đủ màu mượt mà vẫn đung đưa nhè nhẹ.
Đông Phương Vô Khuyết và đám nữ nhân lại tiếp tục đi tới, tiến vào trong mê cung ôn nhu kia. Lần này thì Tĩnh mới nhận ra tiếng lạch cạch kia đến từ bước chân của lão. Bước chân rất nhỏ, rất uyển chuyển
Tĩnh sững sờ đến cứng cả người. Ngay cả với định lực cường đại của hắn cũng không thể khiến hắn bình tĩnh lại. Trong cuộc chiến giữa Vô Song lĩnh và Huyền Ma cung, hắn rõ ràng đã thấy hồn phách của Đông Phương Vô Khuyết bị U Linh chi thụ cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-gia-ky/1895749/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.