Nơi Ma ngục của Huyền và Thiền giới của Tĩnh giao nhau được Huyền đặt cho cái tên, Chiến vực. Khác với Ma ngục tối tăm của Huyền và Thiền giới trắng xóa của Tĩnh, cả khoảng không gian này chỉ có một màu xám. Bình thường ở nơi đây, mọi thời khắc đều có Phật âm và Ma âm vang vọng. Đôi lúc còn có hư ảnh của vô số kiếp trước của Huyền Tĩnh tái hiện, hắn đã từng là ma đầu giết người không ghê tay, đã từng là hôn quân trầm mê nữ sắc, đã từng là thương nhân cả đời chạy theo phú quý, đã từng là văn sĩ mang một mảnh tình si, cũng đã từng là cao tăng đắc đạo độ hóa chúng sinh ở địa ngục. Thế nhưng Chiến vực lúc này lại hoàn toàn im ắng, Huyền và Tĩnh, ngồi trên hai đài sen đen trắng, bốn mắt nhìn nhau, chẳng biết nói gì. Người đầu tiên phá vỡ im lặng dĩ nhiên là Huyền:
"Lần này chúng ta chơi quá tay thật rồi. Ma nhãn và Tuệ nhãn hoạt động cùng lúc vậy mà lại thôn phệ hết tu vi của ta, giờ ta chẳng khác nào mấy tiểu hài tử cảnh giới Thần Thông. Còn thiền lực của ngươi..."
Tĩnh nhắm mắt lại rồi lên tiếng:
"Sát nghiệp quá nặng nề, đạo hạnh vỡ nát, đạo tâm loạn động, thiền lực đã mất."
Hai người lại tiếp tục im lặng.
"Tiểu Tĩnh à, chỉ cần ngươi đừng để Giới luật gò bó tâm nữa, thiền lực lại có thể tùy phát thôi."
"Không có giới làm dây xích, lấy cái gì để cột tâm bất động, không có Định làm sao có Tuệ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-gia-ky/1895717/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.