Một chiếc thuyền cổ kính đang bay từ Vô Tận hải đến Trung châu. Trong một gian phòng trên thuyền, một cậu bé đang nhắm mắt tu hành, trên người mặc trường bào màu đen, thêu huyết long uốn lượn, nội y đỏ như máu, mái tóc đen nhánh dài chưa đến vai, cả người toát ra khí thế của trùm cuối. Quỷ dị là hai mắt của đứa bé trai này được che kín bởi một dải lụa đen, bên trên có chằng chịt kinh văn, chân và tay đều bị khóa bởi xích được tinh luyện từ vạn niên huyền thiết mà cả Chân Tiên cũng khó phá. Huyền Tĩnh lúc này nhìn tựa như một ác ma đang bị phong ấn, nếu có ai dại dột cởi bỏ xích sắt kia thì thế gian sẽ chìm trong biển máu.
Ở trong Ma ngục, Huyền lên tiếng hỏi:
"Tiểu Tĩnh, người có cần thiết phải làm như vậy không? Tuy ta phải công nhận rằng lúc này trông ta rất có phong phạm cao thủ bí ẩn nhưng mà ngươi làm như vậy lỡ như chúng ta bị tập kích bất ngờ thì phải làm sao? Vả lại những thứ này có thể cản được ta giết người sao?"
"Pháp lực của ta và ngươi ngang ngửa nhau, ta không thể trấn áp ngươi, dù sao thì ta cũng chỉ có thể làm hết khả năng của mình mà thôi. Sống chết có số."
"Tĩnh à! Lần này đến Trung châu, ta sẽ hết sức ủng hộ ngươi. So với trở thành quán quân Tiên Tâm luận đạo, cứu vớt Trung châu còn nhanh chóng gây dựng danh tiếng của ta hơn. Ta cũng đang vô cùng bận rộn với nghiên cứu của mình, mọi việc lần này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-gia-ky/118497/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.