Huyền Tĩnh mở mắt tỉnh lại. Xung quanh hắn là bóng tối. Hắn vuốt mắt, kích hoạt Thiên Nhãn Thông. Hắn phát hiện ra mình không thể sử dụng thần thông ở nơi này.
“À! Đây là Thiền giới. Nhưng không phải của ta.” Hắn vừa ngộ ra, thì một âm thanh vang lên:
“Đây chính là Thiền giới của ngươi”, môt giọng nói y hệt hắn vang lên. Tất cả bóng tối tụ lại thành một đứa bé 6 tuổi, khoác áo cà sa, ngồi trên bồ đoàn hoa sen. Tiểu hoà thượng có khuôn mặt y hệt hắn. Điểm khác biệt duy nhất chính là đôi mắt đen tuyền của tiểu hoà thượng.
“À! Ngươi nói đúng, đây chính là Thiền giới của ta.” Huyền Tĩnh nói.
“Ngươi không thấy ngạc nhiên à? Không muốn hỏi ta là ai?” Tiểu hoà thượng cười nói với hắn.
“Hai ta đều là bậc trí giả, nên đàm thoại như trí giả.” Huyền Tĩnh đáp
“Được! Vậy ta hỏi ngươi, ngươi nghĩ ta là ai?”
“Ngươi là nghiệp quả của ngươi, cũng chính là nghiệp quả của ta.” Huyền Tĩnh đáp
“Vậy thì ngươi lại là ai?” Tiểu hoà thượng tiếp tục hỏi.
“Ta chính là nghiệp quả của ta.” Huyền Tĩnh đáp.
Tiểu hoà thượng chờ một lát, không thấy Huyền Tĩnh nói gì thêm, hắn nghiêm mặt lại hỏi: “Ngươi không cho rằng ngươi chính là nghiệp quả của ta?”
“Đúng vậy.” Huyền Tĩnh bình thản đáp.
Tiểu hoà thượng ngồi trên đài sen nhìn hắn với đôi mắt tràn đầy sát khí. Huyền Tĩnh nhắm mắt không nói gì nữa.
“Ha ha! Ta xin lỗi ngươi, ta đã đồng ý sẽ đàm luận với ngươi như bậc trí giả.” Tiểu hoà thượng cười rồi hỏi hắn:
“Ngươi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-gia-ky/118488/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.