Huyền Ma cung nằm trong một vi diện kỳ dị. Nơi đây không thể nào là nhân giới, bởi bầu trời đỏ rực được phủ kín tầng tầng mây xám. Ánh sáng như máu kia chiếu rọi như muốn đốt cháy trời mây, làm chúng có chút hừng đỏ. Vài tia sáng len lỏi qua những khe hở nhỏ, chiếu xuống, và biến mất trong biển mây màu tím nhạt phía dưới. Từng cột lốc xoáy to lớn chậm rãi xoay tròn, cuốn mây tím từ dưới dâng lên cao.
Ở giữa hai tầng mây này là những hòn đảo to nhỏ, lơ lững giữa hư không, cao thấp không đồng đều. Một vài đảo nhỏ còn được liên kết bởi những sợi xích sắt khổng lồ.
Trên một hòn đảo tầm trung, có con kỳ lân đang nhắm mắt nằm trên một toà đài, có hình dạng trảo rồng rực lửa hướng lên trời. Nếu Huyền Tĩnh nhìn thấy cái đùi mập mạp kia thì sẽ nhận ra đây chính là con kỳ lân lười, hết ăn thì ngủ, ở hậu viên của thiền viện.
Trên quảng trường trước mặt nó, có chừng hơn trăm người đang quỳ lạy và dâng lên đủ loại thiên tài địa bảo. Hẳn nhiên, địa vị của kỳ lân ở Huyền Ma cung không thấp.
“Ta thật muốn trở về lại thiền viện. Tuy tiểu hoà thượng hay nhìn ta với ánh mắt bất thiện. Nhưng cuộc sống an nhàn ở đó cũng thật là tốt.”
Con thần thú nghĩ thầm. Sau đó con mắt thứ ba của kỳ lân mở ra, nhìn chằm chằm vào một đại hán khá khôi ngô, quỳ trong nhóm người kia. Hư ảnh một đầu kỳ lân uy mãnh đỏ rực hiện ra sau lưng người đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-gia-ky/118486/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.