Và khi người đó quay lại hơi thở anh như bị bóp chặt.
Đúng chính là người đó.
Đầu óc lập tức hỗn loạn không suy nghĩ được gì, bên tai đã không còn nghe thấy bất kì thứ gì nữa,cảm tưởng như không thở nổi.
Quá nhiều cảm xúc đua nhau thoát khỏi lồng ngực.
Bất ngờ
Nhớ nhung
Tủi thân
Buồn bã
Là loại cảm giác không thể diễn tả bằng lời, muốn đến gần thì sợ biến mất lại càng không thể quay đầu bỏ chạy.
Cơ thể bất động không sao di chuyển, môi mím chặt vì không thể tin nổi vào mắt mình.
Sao lại có thể.
Anh chỉ nghĩ được đến thế.
Dáng người gầy gò mảnh mai, mắt hạnh dịu dàng ôn nhu đến hóa nước, gương mặt nhỏ nhắn. Tổng thể cả người có thể miêu tả bằng hai từ " mềm mại"
Hình dáng anh nhớ nhung suốt hơn 20 năm trời bây giờ lại xuất hiện trước mắt anh như thần như quỷ.
Bầu không khí lúc này im lặng đến quỷ dị, hai con người đứng ngây như phỗng ở nơi tối mù mịt mà chỉ có thể nhìn thấy nhờ ánh sáng chỗ khác hắt lại.
Không thể tiếp tục mãi người nọ cất tiếng hỏi:
" Hạ Phong, là em đúng không"
Giọng nói êm tai nhẹ nhàng mang theo chút cưng chiều là cái âm thanh hay nhất mà Hạ Phong từng được nghe cũng là âm thanh mà anh mong ngóng được nghe lại từ rất lâu về trước.
Âm vang quen thuộc bọc vào lỗ tai anh, cơ thể như được thả lỏng trả lại cho anh hơi thở.
Anh thở hắt ra âm điệu mang theo nhiều loại cảm xúc nói với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-dao-nho-va-con-gio-mua-ha/260408/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.