"Bác sĩ Hạ, bác sĩ Hạ"
Tiếng gọi mang theo niềm vui sướng vỡ òa vang vọng khắp hành lang bệnh viện của một nữ y tá đang hướng đến 1 chàng thanh niên trong chiếc áo blouse trắng.
Anh ta quay đầu lại bắt gặp sự hớn hở vui mừng của Trương Ý:
"Y tá Trương,sao vậy"
Trương Ý thở dốc gắng hết hơi nói:
" Ha bác sĩ.. bác sĩ Hạ bệnh nhân hôm qua chuyển đến đây qua nguy kịch rồi, THẬT SỰ, THẬT SỰ LÀ MỘT KỲ TÍCH"
Nét tươi cười trên gương mặt Trương Ý càng tươi rõ, bản thân cô đã nghĩ rằng người hôm qua chuyển đến đây đã sắp được phát tiền miễn phí mỗi dịp mùng một ngày rằm thế mà lại còn có thể kéo về đây nộp tiền viện phí,cô còn tưởng mình vừa gặp nàng tiên nâu* nhưng không.
*thuốc phiện, ma túy á
Đứng trước mặt cô đây là bác sĩ giỏi nhất của bệnh viện A nổi tiếng trong thành phô Hộ- Hạ Phong.
Hạ Phong nghe vậy nở nụ cười nhẹ nhàng đáp lại:" Thật tốt, tí nữa tôi sẽ qua xem bệnh nhân sau. Cảm ơn cô đã báo cho tôi".
Thật giống như tên anh ta, nụ cười của anh rất ấm áp có chút nóng vô thức khiến cả mặt già người ta đỏ bừng,sáng chói như mặt trời giữa hạ sưởi ấm vạn vật. Mặc dù chỉ là cười nhẹ nhưng lại vô cùng có sức hút làm người ta muốn ngắm nhìn thật lâu.
Cả hành lang xì xào bàn tán
Người ngạc nhiên nói" Oaa bác sĩ Hạ cũng thật trâu bò cứ như thần y giáng thế vậy" người lại ghen tị "Đã đẹp rồi lại còn giỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-dao-nho-va-con-gio-mua-ha/260405/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.