Thế Đế thấy cô chọn một kẻ thua cuộc thì khẽ nhíu mày. Còn Tam Điềm ở bên này cười to nói:
- Tỷ tỷ thật tốt bụng!
Dương Mộc Thanh sao có thể không nghe ra giọng nói đầy châm biến và khinh thường của muội muội tốt này. Cô cười nhạt xoay người hơi nghiêng về phía vừa rồi phát ra âm thanh.
- Có tốt thế nào cũng không thể so được với muội. Ta với muội không cùng đẳng cấp.
- Tỷ…
Dương Mộc Thanh đưa một cánh tay lên giữa không trung, A Đào liền tiến tới nhận lấy và dắt cô đi qua trực tiếp hai người bọn họ. Tam Điềm vờ vươn vai ngáp một tiếng sau đó giơ một chân ra ngoài lối đi.
“Á ui ui” Dương Mộc Thanh vậy mà lường trước được trực tiếp đạp lên bàn chân của cô ta rồi đi qua. Tử Kỳ Đế Quân nhướn người đứng dậy đuổi theo thì bị Tam Điềm giữ lại.
- Muội bỏ tay ra, ta có chuyện cần nói với Mộc Thanh.
- Không muốn.
Tử Kỳ có chút gấp gáp trực tiếp giật tay ra, Tam Điềm nhờ lực đẩy mà thuận theo ngã người ra sau. Ả ta nhập vai kêu lên đau thì Tử Kỳ liền thấy ban nãy mình có hơi quá tay. Hắn nói xin lỗi nhưng ánh mắt nhìn theo hướng đi của Dương Mộc Thanh. Cô đã khuất bóng sau ngã rẽ của lối ra.
Tử Kỳ Đế Quân còn đang lưỡng lự thì giọng Thế Đế đã vang lên:
- Tử Kỳ Đế Quân định đi đâu? Sẵn đây nếu Lôi Trung Đình không có ai nhận vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-yeu-phuc-anh/3518669/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.