Lục Thiên Châu cứ cách 50 năm sẽ mở ra đấu trường võ lâm một lần cho nên thí sinh từ các giáo phái đến tham gia thi đấu rất nhiều. Những ai được chọn sẽ được ở lại Lục Thiên Châu nơi có nguồn tài nguyên linh khí bất tận giúp cho con đường tu tiên thuận lợi hơn. Tất nhiên với phần thưởng siêu hấp dẫn như thế thì không thể thiếu phần cạnh tranh khốc liệt. Dù trước đó hai người có là huynh đệ đồng môn nếu có bị bắt cặp trúng nhau thì lên võ đài sẽ chẳng ai nhường ai cả.
Dù vậy không phải người thua cuộc sẽ không có bất kỳ hy vọng nào mà ngược lại dù đã bị thua nhưng có người nào ở Lục Thiên Châu muốn giữ lại thì vẫn có thể về viện của họ làm cận vệ. Cho nên những người nhận được thiệp mời đến đây thì phải có địa vị cao và do Thế Đế cùng Ngũ vị Trưởng Lão lựa chọn ra.
Đôi mắt đã bị tấm vải che đi nên A Đào dìu Dương Mộc Thanh đến chỗ toạ. Âm thanh huyên náo càng thêm rõ ràng khi mắt không được nhìn thấy. Cô nghe được có người ngồi xuống ở bên trái, một giọng nam quen thuộc truyền đến tai cô:
- Mộc Thanh cô cũng về rồi?
- Sao?
- Nhờ ơn cô ban mà ta phải đến Nhân Gian du ngoạn một chuyến. Lại còn lồi đâu ra hôn ước với Tam Điềm Tiên Nữ nữa chứ? Cô định giải quyết chuyện này như thế nào?
- Liên quan gì đến ta? Chẳng phải hai người là thanh mai trúc mã tâm đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-yeu-phuc-anh/3512726/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.