Trương Mộc Tuệ nghe thấy con mình làm ở Phong Vân có chút quen tai sau mới chợt nhớ ra:
- Cháu cũng ở Phong Vân phải không Chí Kiên? Thế thì hay quá sau này phiền con giúp đỡ con bé rồi. Công ty nhà nó không làm lại chạy đi làm diễn viên. Dù có diễn không tốt thật nhưng cháu đừng ghét bỏ nó nhé!?
Bà quay sang nhìn cô thở dài nhưng trong mắt không có chút thất vọng nào cả mà lại chỉ có nuông chiều. Âu Chí Kiên thầm mừng trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn không có cảm xúc gì trả lời:
- Đã là người cùng công ty thì cháu sẽ “chú ý” em ấy hơn cô yên tâm.
- Có câu nói này của cháu thì cô cũng an tâm rồi!
Dương Mộc Thanh dùng đôi mắt có thể bắn ra tia lửa nhìn chằm chằm Âu Chí Kiên. Nhưng qua đôi mắt của Đàm Mạnh Hùng thì hắn lại thấy cô đang nhìn cậu ta một cách say đắm. Thấy ánh mắt có thể bắn ra lửa của cô, Âu Chí Kiên càng lộ ra vẻ mặt đắc chí.
- Hình như Dương phu nhân nhờ cậy sai người rồi thì phải? Tôi là chủ tập đoàn cũng như công ty giải trí Phong Vân-Đàm Mạnh Hùng.
- Ở đây ai mà không biết cậu là ai chứ. Có điều tôi muốn Chí Kiên và Thanh Thanh nhà tôi bồi đắp tình cảm thêm nên mới…
Dù Trương Mộc Tuệ không nói hết nhưng tất cả mọi người ở đây đều hiểu được.
Dương Mộc Thanh không chuẩn bị tinh thần cho câu trả lời vừa rồi nên ho khan vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-yeu-phuc-anh/3510740/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.