Dương Mộc Thanh đã tìm được một điểm mấu chốt cho chuyện này có liên quan tới ốc sên. Nhưng chỉ có bấy nhiêu thông tin thì vẫn chưa đủ, cô lại đi một vòng khu xưởng sau đó cô kết luận ra rằng oán khí nơi đây có chút hỗn tạp.
- Không có thương vong trong vụ cháy này là điều không thể nào.
- Trong bán kính gần đây không có nhà dân nên có lẽ không gây sự chú ý. Dù có người thiệt mạng thì có thể đã bị giấu nhẹm đi.
- Không phải họ giấu mà có lẽ họ không phát hiện ra. Thứ mà họ vô tình giết không phải người.
- Ý cô là sao?
- Đất ở đây có âm khí rất nặng, có thể những con ốc sên bị nghiên cứu ở đây đã hấp thụ chúng để thành tinh. Nhưng chưa đạt đến cảnh giới hoá thành người đã bị thêu chết. Oán khí ở đây chắc đều là từ chúng mà ra. Nhưng cô gái Thẩm Khiết mà tối qua ta gặp oán khí có phần dày đặc hơn, hình như còn mang theo oán niệm hận thù. Nếu là muốn báo thù… không hay rồi, chúng ta quay về bệnh viện.
Dương Mộc Thanh như đã sáng tỏ vội vàng kéo Đàm Mạnh Hùng đi. Khoảnh khắc cô chạm vào tay hắn cảm thấy như ở sâu bên trong từ lâu cằn cõi nay như có nguồn nước đổ vào.
- Nhanh lên! Có thể Thẩm Khiết đã đến bệnh viện lúc chúng ta đến đây rồi. Khi nãy ở chung cư tôi không cảm nhận thấy oán khí của cô ấy.
- Vì biết cô ấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-yeu-phuc-anh/3495615/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.