Dương Mộc Thanh đã hô phong ấn được năm phút rồi nhưng phía Hà Nhi lại không thấy động tĩnh gì. Yêu tinh nhện này không phải kẻ yếu cũng không phải kẻ mạnh trong mắt cô nhưng với tình trạng của cô bây giờ nếu càng kéo dài lâu thì người thiệt chỉ là cô mà thôi. Trên trán của cô đã bắt đầu xuất hiện vài giọt mồ hôi, nếu Hà Nhi còn không ra tay e là cô phải dùng biện pháp nguy hiểm hơn.
- Hà Nhi niệm tình giữa hai chúng ta cô hãy cho tôi một con đường sống đi.
- Mau dán bùa đi
- Hà Nhi năm đó chúng ta đã từng nói sẽ cùng nhau lăn lộn trong giới giải trí mà đạp lên đỉnh hào quang mà, thả tôi đi, chúng ta cùng nhau bắt đầu lại! Những ngày cô mang thai bị ốm nghén cũng chỉ có một mình tôi đến nhà nấu ăn cho cô mà Hà Nhi!!
- PHONG ẤN!!!!
Nghe tiếng hét lớn của Dương Mộc Thanh biên kịch Hà như người tỉnh dậy từ cơn mộng mị, bà cuống cuồng lấy lá bùa từ trong người ra chạy nhanh lại trận pháp, gấp gáp dán lên ngực trái của nhện tinh. Lúc này chữ đỏ được viết từ máu của Dương Mộc Thanh trong tấm bùa phát sáng lên, Thái Nguyệt Phụng hét lên thảm thiết. Những nhánh dây thường xuân quấn lấy toàn bộ cơ thể nhện tinh sau đó Dương Mộc Thanh thu tay về.
Trận pháp được thu về, dây thường xuân bay về phía cô. Trên nền nhà bây giờ là một con nhện màu đen có một sọc đỏ ở chính giữa thân. Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-yeu-phuc-anh/3495611/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.