- Con mẹ nó! Cô nói lại tôi nghe xem ai là bình hoa di động hả?
Một cú giật tóc đầy bất ngờ không thể trở tay, mọi người xung quanh còn đang ngây ra hóng chuyện thì Dương Mộc Thanh lại tát thêm vào mặt Văn Mai một cái.
- Có bỏ tay ra ngay cho bà không? Á… á đau quá, bỏ ra…
Lý Hồng Ngọc cuộn tròn kịch bản đang cầm, dùng hết sức đánh thẳng xuống cánh tay đang nắm tóc Văn Mai. Dương Mộc Thanh bị đau nên lơ là, cô một bước tiến lên bắt cánh tay ả quật ra phía sau lưng ép người xuống cái bàn gần đó.
- Nước sông không phạm nước giếng, là cô gây hấn với chúng tôi trước. Mau xin lỗi chị ấy đi!
- Xin lỗi cái đếch gì chứ? Tao thấy con trợ lý của mày chưa ăn đòn đủ đâu, dám sỉ nhục Dương Mộc Thanh này thì tụi mày Aaaa
Bàn tay Lý Hồng Ngọc đè đầu Dương Mộc Thanh dí sát xuống bàn giọng vẫn lạnh lùng đều đều mà nhìn xuống nói:
- Nếu như câu vừa rồi chị Văn Mai nói là sỉ nhục cô thì hai năm qua cô ở công ty này sỉ nhục biết bao nhiêu người vậy thì cô đáng bị gì? Cô cảm thấy không phục thì mau mau chứng minh thực lực của mình cho mọi người thấy đi. Đừng ở đây ghen ăn tức ở. Hừ!
Lý Hồng Ngọc nói xong cũng buông tay ra hất Dương Mộc Thanh sang một bên vì cô biết gia thế của cô gái này cũng khủng bố không kém tên hôm qua mình gặp. Biết thức thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-yeu-phuc-anh/3495595/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.