Trịnh Lĩnh mới đưa Hoa Thất tiền cơm tháng này. Nhưng gần đây sếp của hắn muốn thắt chặt tình cảm nội bộ nhân viên, bữa nào cũng đưa họ ra ngoài ăn. Thế nên suốt một tuần rồi, Trịnh Lĩnh không hề bảo Hoa Thất đem cơm tới.
Hiển nhiên hai người cũng chẳng có cơ hội gặp nhau.
Tuy thi thoảng Trịnh Lĩnh vẫn nhắn tin qua WeChat chọc cậu, nhưng Hoa Thất sợ làm phiền công việc của hắn, thế là chẳng dám nói chuyện nhiều.
Trước đây, ngày nào cũng ra ngoài mua đồ tươi về nấu ăn, xong xuôi lại bắt xe đưa cơm đến chỗ làm của Trịnh Lĩnh. Hoàn thành việc đưa cơm lại chạy về. Phải vận động không ít. Giờ chỉ có mình cậu ăn, gần một tuần, bụng nhỏ sắp phị ra rồi.
Hơn nữa tâm trạng không vui, chỉ còn cách ăn cho đỡ buồn.
Thế nên lúc Trịnh Lĩnh cầm các loại xiên nướng gõ cửa nhà Hoa Thất, hắn thấy một khuôn mặt buồn bã phúng phính ra mở cửa.
Trịnh Lĩnh véo má cậu, mà hiếm khi cậu không xù lông, kệ cho hắn véo chán thì thôi.
Hoa Thất thở dài, để hắn vào nhà.
Từ sau cái ngày cậu nhận ra tình cảm của mình, cứ cảm thấy quan hệ của hai người ngày càng xa lạ.
Cả hai ngồi gặm xiên nướng. Trịnh Lĩnh kể cho Hoa Thất nghe những chuyện thú vị trong công việc.
Tâm hồn Hoa Thất bay tận đâu đâu.
Miệng cứ mấp máy, muốn hôn quá đi.
Sẽ làm anh ấy thất kinh mất!
Chắc hẳn sẽ bị đẩy ra, sẽ thấy anh bực bội lau miệng, mắng mình ghê tởm, nói tôi coi cậu là bạn, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-nho/210574/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.