01.
Tôi đã phá th.ai vào năm thứ 3 đại học.
Sau khi phẫu thuật, tôi quyết định thuê một căn nhà ngoài trường để điều dưỡng cơ thể.
Mỗi ngày tôi vẫn đến lớp như bình thường nhưng chẳng thể nào tập trung được vào việc học hành. Mỗi khi nhắm mắt lại, tôi lại thấy hình ảnh của đứa trẻ chưa thành hình.
Bác sĩ an ủi tôi rằng ở giai đoạn này, nó chưa thực sự được coi là một sinh mạng.
Tôi không biết điều đó có đúng hay không.
Nhưng, chỉ là cảm giác.
Tôi đã từ bỏ đứa con của mình.
Cha của đứa trẻ, là đàn anh khoá trên của tôi.
Kể từ khi anh ấy và người phụ nữ khác ở bên nhau, anh chỉ còn là một người qua đường không mấy quan trọng đối với tôi.
Sau khi phẫu thuật, không ai dạy tôi cách chăm sóc bản thân. Tôi tải một số công thức nấu ăn từ mạng và đặt lịch tư vấn trực tuyến với bác sĩ tâm lý.
Nhưng, không có ích gì tôi vẫn mất ngủ suốt đêm. Mỗi khi nhắm mắt lại, tôi lại cảm thấy như trong bóng tối, có đôi mắt của một đứa trẻo đang nhìn chằm chằm vào tôi.
Không phải sợ hãi, mà là cảm giác tự trách và bất lực.
Một đêm nọ, vào khoảng 2 giờ sáng. Tôi thấy đau dữ dội ở phần bụng dưới, vật lộn mãi tôi mới có thể ngồi dậy, muốn đi bệnh viện để kiểm tra.
Khi xuống lầu, tôi thấy một người đàn ông trung niên, đang cho mèo hoang ăn.
Anh ta là hàng xóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-mu-cua-toi-la-ke-sat-nhan/3429497/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.