Chương 83
Sao, sao lại thế này. Tôi có biết cái gì đâu, sao lại đổ tội cho tôi, oan ức lắm luôn. Tôi hoảng hốt giựt tay ra khỏi nơi đó, lắp ba lắp bắp không nên lời:
"Ơ... cậu... cậu..."
"Đừng bảo Linh không biết lí do tại sao nó "lên" nhé?"
Tất nhiên là không rồi. Hắn mơ linh tinh rồi nên thằng bé dưới quần mới ngáo đá nổi lên còn đổ lỗi cho tôi.
"Tôi có làm gì đâu, không phải tại tôi!"
Đã thành thật giải thích như vậy rồi mà hắn vẫn vật tôi ra giường, dặn dò nghiêm khắc:
"Lần sau không muốn bị cây gậy hai mươi xăng đâm thì đừng có sờ linh tinh nghe chưa?"
Ơ, nghe mà thấy tủi tủi thế nào ấy! Hắn sờ tôi thì được, còn tôi thì không à? Nhưng hắn lúc này đáng sợ, cãi lại là toi đấy nên tôi đành mếu máo, ngậm ngùi vâng vâng dạ dạ.
Hắn vào phòng tắm mất hơn hai mươi phút đồng hồ mới thấy ra, cứ nhìn tôi chằm chằm mãi tôi, vẫn tức tôi sao?
Hừm, có lẽ tôi hiểu được nguyên nhân hắn nổi cơn bực mình. Nam chính trong truyện đang đói mà không được ăn, phải đi tắm nước lạnh thì khó chịu, cực khổ lắm. Tôi hiểu cảm giác của hắn lúc nãy. Đấy, có đứa bạn gái nào tinh tế, tốt bụng như tôi không? Tôi chủ động xin lỗi hắn:
"Toàn ơi tôi xin lỗi nhé!"
Hắn khá dễ tính, bỏ qua cho tôi ngay.
Tôi nhanh chóng đưa bản hợp đồng cho hắn xem.
"Đây là một số điều khoản cần lưu ý, cậu đọc đi nhé, lúc nãy cậu cũng đã kí vào rồi, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-luu-manh/1328755/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.