Chương 63
Tôi chưa hình dung được, muốn thoát ra cũng chẳng còn sức.
Tiếng lớp trưởng một lần nữa vang lên:
"Chúng ta là một lớp nên phải đoàn kết, Hạ Linh đã mất sức rồi, mình sẽ lách luật. Toàn đã đề xuất để Linh nằm trên người bạn, bạn ấy sẽ hít đất nốt phần còn lại. Coi như Linh vẫn là người hít đất."
Tiếng hô hào lớn vang lên. Đều là lời khen giành cho hắn nhưng tôi chẳng để tâm nổi nữa rồi.
Trái tim tôi so với lúc mệt còn đập mạnh hơn.
Tôi nằm úp hoàn toàn lên lưng của hắn, lưng hắn rắn thật. Hắn để tay tôi choàng qua ôm lấy cổ hắn. Người tôi cứ thể được nâng lên hạ xuống. Hắn chắc mệt lắm, tôi nghe được tiếng hắn thở rất mạnh. Tôi nặng như vậy mà hắn vẫn gánh tôi được, giỏi thật! Huống chi hắn vừa chơi thể thao xong mất sức nhiều rồi.
Những giọt mồ hôi chảy dài từ tóc xuống thái dương, xuống cổ. Tôi không nhịn được đưa tay lau cho hắn. Xung quanh la hét rất lớn nhưng tôi chẳng nghe thấy gì nữa rồi, tôi chỉ chú ý đến hắn thôi. Lớp mồ hôi khi chơi bóng chưa kịp khô thì tầng mồ hôi khác đã đổ ra. Ban đầu tôi còn sợ có mùi, nín nhịn không dám thở. Sau đó quyết định ngửi thử, không hôi lắm, có thể dễ dàng chịu được, mùi xả quần áo, mùi dầu gội đầu Romano thoang thoảng toả ra từ người hắn khiến tôi cảm thấy dễ chịu hơn.
Trên lưng hắn, thời gian trôi qua thật chậm. Tại sao lại là hắn? Tại sao hắn lại giúp tôi? Đúng rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-luu-manh/1328735/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.