Chương 59
Vâng, bạn thì kinh rồi. Ngồi chỗ nào cũng được miễn là không phải chỗ của Ninh Dương Hạ Linh? Làm như tôi cần lắm ý. Tưởng mình nổi tiếng nên thích làm gì thì làm à? Hứ, bực cả mình!
Tôi không thèm để ý nữa, hậm hực cúi xuống đọc sách. Công việc của tôi bây giờ là tích luỹ kiến thức, như vậy mới có thể chỉ lại cho Hạ Mi được.
Giọng cô giáo văng vẳng bên tai:
"Vậy em ngồi cạnh bạn Nam bàn năm dãy giữa đi nhé!"
Tôi ngẩng lên, giật mình. Eo ơi cô giáo oái oăm thế. Không ngồi cùng thì ngồi ngay sau tôi luôn à? Tôi khó chịu ra mặt, lầm bầm trách móc cô giáo quá đáng.
Đã không muốn nhìn nhưng mắt không nhịn được cứ lén liếc hắn. Cái gương mặt có tí điển trai lúc nào cũng vênh lên, không chút cảm xúc, hắn bước dứt khoát xuống vị trí cô giáo phân công.
Nhìn đôi chân thẳng dài khoẻ mạnh được dấu dưới lớp quần âu thẳng tắp kia, tôi ngứa mắt kinh khủng, thấy hắn gần đi qua chỗ mình thì lén đưa chân ra. Ngã đi, ngã đi Trần Mạnh Toàn, để cho cả lớp xem cậu là trò cười, cười vào mặt cậu, cái tội coi trời bằng vung, đi không thèm cúi xuống nhìn người khác, bị gạt ngã là đúng.
Nhưng hắn không ngã, rõ là hắn không nhìn xuống dưới đất, vậy mà hắn có thể dễ dàng bước qua chân của tôi.
Tôi ngỡ ngàng, va phải ánh mắt đầy giễu cợt của hắn. Hắn như muốn nói với tôi rằng: chân tôi dài đến lông nách, cậu nghĩ cái trò trẻ con này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-luu-manh/1328731/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.