🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 26

Tôi đảo mắt, cuối cùng trả lời ra một lí do rất củ chuối:

"Tao bị muỗi hay con gì nó cắn ý, từ mấy hôm rồi, mẹ nó đau gần chết luôn!"

Tôi tận dụng tất cả khả năng diễn xuất của mình để lấy lòng tin từ ba con bạn mặt giặc. Nhưng thật sự để qua mặt chúng nó là không dễ dàng gì.

Cái Lan giữ chặt tai tôi, dí sát mặt nó vào mặt tôi, cái giọng như đang tra khảo tù nhân hỏi:

"Thế tại sao mày phải giấu bọn tao?"

Tôi đảo mắt, bắt đầu suy nghĩ câu trả lời.

"Thì sợ chúng mày nghĩ linh tinh chứ sao? Giống bây giờ này, lũ mất dậy buông tao ra!!!"

***

Buổi tập kịch hôm nay hắn một mực không tới cho dù đạo diễn đã gọi điện gào thét, khóc lóc, cầu xin. Tôi nhìn mà cũng thấy thương thay cho số phận lênh đênh của bạn đạo diễn.

Hoạ Mi buồn lắm, nước mắt ở đâu lắm thế cứ chảy, khóc suốt từ nãy đến giờ. Tôi áy náy với nó lắm, chẳng biết làm gì để nó nín khóc đây, lần này tôi thật sự không thể giúp nó được. Nó khóc suốt từ lúc nghe đạo diễn báo tin đến giờ.

Nó hết buồn vì chuyện Trần Mạnh Toàn không tới rồi lại buồn vì chuyện của tôi. Giọng nó nỉ non bên tai tôi:

"Linh, có phải anh Toàn ghét tao lắm không?"

"Mày hâm à, tên đó sao mà ghét mày được, mày đáng yêu thế này cơ mà!"

"Huhu thế tại sao anh ấy không chịu diễn cùng tao, chỉ diễn cùng mày..."

Nó oà khóc nức nở. Tôi bị nó hỏi mà bối rối

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-luu-manh/1328698/chuong-27.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hàng Xóm Lưu Manh
Chương 27:Chương 26
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.