**Chương 7**
Tôi tròn mắt nhìn hắn, như quát lên :
"Trong đầu cậu chỉ có những suy nghĩ đồi bại, vô đạo đức như vậy thôi sao?"
Tôi chống tay lên ngực hắn, cố gắng ngồi dậy, hôm nay muốn vận động cũng thật ngại, thật khó. Hắn giữ tôi lại, vẻ mặt vô cùng oan ức :
"Oan ức, chính phu nhân mới là người có những suy nghĩ đồi bại."
Bị nói trúng tim đen, tôi chợt bối rối chẳng biết phải nói gì, đành chuyển chủ đề khác :
"Thả tôi ra."
"Được, gọi một tiếng husband đi."
Lại là "husband", rốt cuộc nó là cái quái quỷ gì mà từ hôm qua đến hôm nay hắn lại bắt tôi nói chứ? Chắc chắn khi nào đi học tôi sẽ hỏi mấy đứa bạn của mình. Cái tư thế này không thể tiếp diễn thêm một giây phút nào nữa, tôi đáp ứng yêu cầu của hắn một cái qua loa :
"Hớt ben."
"Phát âm không chuẩn đâu, lần sau phải phát âm đúng, nếu không sẽ bị phạt."
Hắn nói rồi buông tôi ra, tôi vui mừng chưa kịp ngồi dậy thì đầu lại bị hắn giữ lại, một bên má của tôi bỗng nhói lên. Hắn lại cắn tôi. Đồ chó điên. Đúng là không nhờn với chó cũng bị chó cắn, tôi đâu thể để yên. Bình thường chỉ có tên ngu mới động vào đàn bà đến tháng, tôi không chịu thua kém, cầm lấy tay hắn đưa lên miệng, tôi nghiến rất mạnh, dùng rất nhiều sức, nhìn dấu vết trên tay của hắn tôi mới gật đầu hài lòng, nó rất đáng sợ, vừa đỏ vừa tím, vết thịt tưởng chừng sắp bị đứt ra, có chỗ còn rỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-luu-manh/1328678/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.