"Anh trai con về rồi."
"Dạ?"
Anh trai - Phan Mạnh Kiên bỏ ra nước ngoài ba năm, cuối cùng cũng về sao? Tự nhiên Phan Vân Kiều cảm thấy như mẹ già đang bẫy cô vậy nhỉ?
Ngẫm lại một chút chuyện xưa, vì không muốn lấy cô cả nhà Triệu, Phan Mạnh Kiên cuốn gói ra đi. À, chắc anh nghĩ cô đồng ý lấy cậu hai nhà Triệu nên mới vác mặt về.
Người tính không bằng trời tính, anh em chung một nhà, tính khí đương nhiên sẽ giống nhau rồi. Phan Mạnh Kiên chắc chẳng thể ngờ rằng, em gái "yêu quý" của mình ba năm sau, kế nghiệp sự nghiệp bỏ nhà ra đi của anh đâu.
"Anh Kiên về rồi sao?"
Nhắc đến Kiên là Tạ Thảo Nhi lại thấy bồi hồi. Cô ấy từng thích anh, rất thích. Lần đầu tiên, gặp anh cô ấy đã thích rồi. Anh dịu dàng, đẹp trai, lại tâm lí. Anh là tình đầu của cô ấy.
"Thôi đi má, má có chồng rồi đấy."
Nhìn ánh mắt sáng ngời của Tạ Thảo Nhi, Phan Vân Kiều bất lực.
"Không phải mà."
Phan Mạnh Kiên giống như mặt trời của cô ấy, anh sáng chói, dù cô ấy có cố gắng như thế nào cũng không thể với tới. Chỉ có thể ngắm nhìn từ xa, anh hạnh phúc, cô cũng thấy vui. Tình đầu, mỗi khi nhắc đến, trong lòng dâng lên cảm giác khó tả.
Bên kia, Đinh Cường Phú dạy dỗ Triệu Thế Hiển một trận ra trò. Còn khai thông cho cái tên chậm tiêu này.
"Tao thích bà cô đó? Mày đùa à?"
Biết bạn mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-la-nguoi-yeu-kiep-truoc/2458416/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.