Edit: ShiibaReiki
Sau đó không lâu, Kỳ Diệp cũng khai giảng, con đường tới trường mỗi sáng sớm cũng có chút thay đổi. Từ trạm chờ xe lên đường khoảng 25 phút, rồi tiếp tục đi bộ khoảng 15 phút là có thể đến đại học D. Mất 40 phút coi như cũng gần, vì vậy Kỳ Diệp quyết định đồng ý ở nhà ăn sáng với An Kinh Giới.
"Sao em không ăn nhanh một chút? Anh sắp muộn rồi đó có biết không?" Kỳ Diệp tức giận đứng trước cửa.
An Kinh Giới nhất quyết đòi cả hai cùng ra ngoài, mặc dù điểm đến của hai người đều khác nhau.
"Được rồi mà! Tiểu Diệp đừng cau mày nữa, sẽ có nếp nhăn á." Kỳ Diệp thật hạn hán lời, cuối cùng là ai bắt cậu phải làm vậy?!
An Kinh Giới dọn dẹp đồ đạc xong, quay lại cười hì hì với Kỳ Diệp, sau đó kéo tay Kỳ Diệp ra khỏi nhà.
"Sao mới sáng sớm mà vui dữ vậy?" Kỳ Diệp ngẩng đầu hỏi y.
"Vì có thể cùng tiểu Diệp đi học là ước mơ gần đây của em, ha ha! Không ngờ thực hiện được nên vui lắm. Mà, anh không thấy chúng ta rất giống người yêu nắm tay nhau đi học sao?" An Kinh Giới một mặt thoải mái, nói xong lại bắt đầu bổ não.
"Nói quá." Mặt Kỳ Diệp hiện ba cái hắc tuyến. "Hơn nữa chúng ta đều là con trai mà, sao có thể là người yêu được?" Kỳ Diệp một bên trả lời y một bên đem hộp cơm trưa màu hồng treo lên sát cửa.
"Nhưng mà em rất thích tiểu Diệp mà! Tiểu Diệp không thích em hở?" An Kinh Giới đùa giỡn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-ho-ban-cung-phong-lang/353100/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.