Gần như đã tỉnh rượu, thật ra Ngôn Trừng Hoằng cũng không uống được bao nhiêu, chỉ là uống nhanh quá thôi. Vịn vách tường, một mình vào phòng tắm rửa sạch.
"Đến cùng anh muốn thế nào mới chịu từ bỏ Kỳ Diệp?" Ngoài cửa truyền đến tiếng gầm rú không an phận.
Ngôn Trừng Hoằng chỉ cảm thấy đầu đau hơn, càng tiến gần đến sự thật lại càng không rõ phương hướng của mình.
Từ ngày anh trai duy nhất rời đi nhân thế, Ngôn Trừng Hoằng lựa chọn tất cả những gì liên quan đến anh trai đều tan biến thành cát bụi. Kể từ giờ sẽ không dễ dàng tin tưởng vào người khác, sẽ không dễ dàng biểu lộ tình cảm, sẽ không hồi tưởng ngôn luận ngây thơ của anh trai nữa.
Cho đến ngày gặp được người đơn thuần lại thẳng thắn này, cậu ấy đã đánh vỡ bức tường ngăn cách rồi trực tiếp bước vào lòng mình. Không cần bất kỳ sự tâm cơ nào, không cần bất kỳ sự giả tạo nào, đã có thể làm mình an tâm giao cho cậu ấy chân chính bản thân, loại người đáng giá thế này, chẳng lẽ còn có lý do khiến mình không cảm mến với cậu ấy sao?
Giọt nước trượt xuống lồng ngực dọc theo phần xương quai xanh rõ rệt, lạnh như băng thấm ướt tất cả những nơi ấm áp. Ngôn Trừng Hoằng nhắm mắt lại, chậm rãi mở ra, ánh mắt vẫn thâm thúy như trước, chỉ là nhiều hơn một sự kiên định.
Tùy ý cầm lấy khăn tắm trên kệ rồi lau sơ qua, quấn bên hông, đi ra phòng tắm.
"Thế nào, nghĩ thông suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-ho-ban-cung-phong-lang/3196204/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.