Tôi chậm rãi dắt xe đạp ra khỏi sân, khóa cửa cẩn thận, vuốt lại mép áo dài cho phẳng phiu chuẩn bị đạp xe đến trường trong nắng sớm tinh khôi. Bỗng nhiên có tiếng phanh xe bên tai, một giọng nói vô cùng quen thuộc vang lên:
"Nhiên! Nhanh lên, lề mề chết đi được!"
"June? Nếu ông vội thì đi trước đi. Đừng có hối thúc tôi!"
"Nhanh lên, cùng đi chung đi! Tôi đi một mình chán lắm." Hắn ta vẫn tiếp tục mặt dày bám dính lấy tôi. Hỡi cao xanh, vì sao lại cho con chung xóm với cái tên này?
"Nhiên" là tên ở nhà của tôi. Lúc trước, mami cực thích cái tên Nhiên này, nói rằng sau này dù là con trai hay con gái nhất định cũng phải đặt tên là Nhiên. Cho đến khi sinh tôi ra, mami sinh khó, cứ tưởng không cứu được cả mẹ lẫn con nào ngờ cả hai đều bình an. Bà nội còn kể lần đó ba tôi đứng bên ngoài, ôm bức tường trắng lạnh toát mà khóc nức nở vì cảm động. Tới lúc đặt tên, baba đã sơ suất, quên mất phải đặt tôi tên Nhiên, cuối cùng lại để tên tôi là: Nguyễn Lý Tường Như. Mẹ tôi cứ tiếc, sau đó ở nhà luôn gọi tôi là Nhiên.
"June" chính là tên gọi ở nhà của hắn. Hắn sinh vào tháng Sáu, lúc ấy dì của hắn đang chuẩn bị tái hôn với người đàn ông nước Úc, họ vừa nhìn thấy hắn liền gọi là "June". Mẹ hắn nghe vậy, cũng muốn hắn sau này có thể giỏi ngoại ngữ, từ đó về sau ở nhà cứ gọi hắn là "June". Tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-dao-hoa/2670397/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.